Thơ Hoàng hôn lặng lẽ (Hoài Vũ)

Thơ Hoàng hôn lặng lẽ (Hoài Vũ)

Thơ Hoàng hôn lặng lẽ mang đến những cảm xúc sâu lắng về khoảnh khắc chuyển giao giữa ngày và đêm. Bài thơ khắc họa vẻ đẹp huyền ảo của thiên nhiên, khiến lòng người trăn trở. Những hình ảnh tinh tế trong tác phẩm mở ra một không gian đầy suy tư và chiêm nghiệm.

Anh phải về thôi, xa em thôi!
Ngoài kia phiên chợ vãn lâu rồi
Giọt nắng cuối ngày rơi xuống tóc
Mà lời từ biệt chẳng lên môi

Anh phải về thôi, xa em thôi!
Xa vườn xưa, đôi chiền chiện tha mồi
Hoa khế rụng tím ngầm hầm bí mật
Để mãi lòng ta xao xuyến bồi hồi….

Anh như cơn gió bay khắp chốn
Để lại mình em với ruộng, với vườn
Mồ hôi đổ giữa ngày mùa bận rộn
Nước mắt trào lạnh buốt những đêm sương!

Xa em, anh như tia nắng đi trên cát
Thèm một dòng sông, những cánh đồng…
Xa em, anh như người hát sau đêm hát
Chỉ thấy gió vật vờ qua những tấm phông

Anh đi em nhé! Lòng nhủ khẽ
Hoàng hôn cũng về, dịu êm và lặng lẽ
Một tiếng còi tầu vọng lại phía sông xa
Như muốn nhắc thầm anh: Cơn bão sắp đi qua…

9-1989

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Thuận Yến phổ nhạc thành bài hát Chia tay hoàng hôn.

Thơ Hoàng hôn lặng lẽ xuất hiện, mang đến những cảm xúc sâu lắng về vẻ đẹp của thiên nhiên. Bài thơ khắc họa khoảnh khắc chuyển giao giữa ngày và đêm, gợi lên nỗi niềm trăn trở của con người. Qua đó, tác giả thể hiện sự chiêm nghiệm về cuộc sống và thời gian.
Từ khóa:
thơ Hoàng hôn lặng lẽ
chia tay em chia tay hoàng hôn