Thăng Long thành hoài cổ gợi nhớ về một thời vang bóng. Bài thơ này khắc họa những hình ảnh sống động, mang đậm dấu ấn lịch sử. Những cảm xúc sâu lắng sẽ dẫn dắt bạn vào một hành trình đầy ý nghĩa.
Tạo hoá gây chi cuộc hý trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn chau mặt với tang thương.
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.
Thăng Long là kinh đô nước ta từ đời nhà Lý đến đời nhà Lê, đến đời Minh Mệnh nhà Nguyễn thì đổi ra tỉnh Hà Nội. Đi qua cố đô, Bà huyện Thanh Quan, đại biểu cho giai cấp sĩ phu Bắc Hà, bâng khuâng trước sự di đô đổi triều, đau lòng trước sự tang thương.
Khảo dị:
Tạo hoá gây ‡ ra cuộc hý trường,
Đến nay thấm thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
‡ Ngõ cũ lâu đài bóng tịch dương.
Đá vẫn ‡ thi gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn chau mặt với tang thương.
‡ Ngàn năm gương cũ soi kim cổ,
Cảnh đấy người đây luống đoạn trường.
Thăng Long thành hoài cổ là một tác phẩm thể hiện sâu sắc nỗi nhớ quê hương và những kỷ niệm xưa. Bài thơ khắc họa hình ảnh thành phố với vẻ đẹp trầm mặc, gợi nhắc về lịch sử và văn hóa. Qua đó, tác giả gửi gắm tâm tư và tình cảm chân thành dành cho mảnh đất đã nuôi dưỡng tâm hồn.
Từ khóa:
thăng long thành hoài cổ
thăng long hoài cổ