Bài thơ Tôi yêu tiếng nước tôi (Gia Ân)

Bài thơ Tôi yêu tiếng nước tôi (Gia Ân)

Tôi yêu tiếng nước tôi, nơi từng câu thơ vang vọng tâm hồn. Mỗi bài thơ là một bức tranh sống động, khắc họa vẻ đẹp của cuộc sống. Hãy cùng đắm chìm trong những cảm xúc mà thơ ca mang lại.

“Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời người ơi”
(Tình ca – cố nhạc sĩ Phạm Duy)

Tôi nghe câu hát nước tôi
Tôi yêu từ lúc nằm nôi, bế bồng
Lời mẹ ru, hiên gió lồng
Câu ca dao ấy tô hồng giấc mơ.

Tôi yêu câu chữ nước tôi
Những từ “khúc khuỷu”, “ngoằn ngoèo” quanh co
Tay cô cầm lấy tay con
Từng trang nắn nót mực son một màu
Đẹp thêm nét chữ nét người
Dặn con phải giữ sáng ngời tiếng ta.

Tôi yêu tiếng nói nước tôi
Chân thành, dung dị đong sâu nỗi niềm
Lời ca câu hát thêm duyên
Theo chân tôi bước những ngày ấu thơ
Và theo tôi đến bây giờ
Đêm đêm nhung nhớ đợi chờ tiếng ru.

Nay tôi nghe câu hát nước tôi
Yêu tha thiết từ thuở mới ra đời
Phạm Duy một thuở xanh ngời
Tình yêu tiếng nước mặn nồng, thiết tha
Nhạc sĩ viết nghìn bài ca
Gia tài lớn ấy như làn bụi bay
Chỉ một bản “Tình ca” này
Thế trần gửi lại tình yêu nước, nòi.

Mai sau dù có đi xa
Một lòng xin giữ tiếng ca cội nguồn
Nhớ về đất Việt luôn luôn
Chiếc nôi nuôi lớn tâm hồn, tiếng ca.

Giải khuyến khích Giải thưởng văn chương Thủ Khoa Nghĩa lần X năm 2016 của Hội Liên hiệp Văn học – Nghệ thuật tỉnh An Giang.

Tôi yêu tiếng nước tôi, vì nó chứa đựng tâm hồn và bản sắc dân tộc. Bài thơ khắc họa vẻ đẹp của quê hương, gợi nhớ về những kỷ niệm đáng trân trọng. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu sâu sắc với đất nước và con người.