Bài thơ Tảo giải (Hồ Chí Minh)

Bài thơ Tảo giải (Hồ Chí Minh)

Trong ngục tối Trung Quốc, Bác Hồ vẫn giữ tinh thần lạc quan. “Tảo giải” ra đời như ánh sáng giữa bóng tối, nói lên cảm xúc của Bác trong khoảng thời gian này.

Tảo giải

Nhất thứ kê đề dạ vị lan,
Quần tinh ủng nguyệt thướng thu san.
Chinh nhân dĩ tại chinh đồ thượng,
Nghênh diện thu phong trận trận hàn.

Đông phương bạch sắc dĩ thành hồng,
U ám tàn dư tảo nhất không.
Noãn khí bao la toàn vũ trụ,
Hành nhân thi hứng hốt gia nùng.

Dịch nghĩa

Gà gáy một lần, đêm chưa tàn,
Chòm sao nâng vầng trăng lên đỉnh núi mùa thu;
Người đi xa đã cất bước trên đường xa,
Gió thu táp mặt từng cơn từng cơn lạnh lẽo.

Phương đông màu trắng chuyển thành hồng,
Bóng đêm còn rơi rớt sớm đã hết sạch;
Hơi ấm bao la khắp vũ trụ,
Người đi thi hứng bỗng thêm nồng.

Bài thơ này được sử dụng trong chương trình SGK Văn học 12 giai đoạn 1990-2006.

Tảo giải là một hình ảnh đẹp trong bài thơ, thể hiện sự chuyển mình của thiên nhiên. Nội dung bài thơ khắc họa những cảm xúc sâu sắc về tình yêu và cuộc sống, mang đến cho người đọc những suy ngẫm về thời gian và sự thay đổi. Bài thơ không chỉ gợi nhớ mà còn khơi dậy những kỷ niệm quý giá trong tâm hồn.
Từ khóa:
tảo giải
giải đi sớm