Bài thơ Hoa lựu (Trần Đăng Khoa)

Bài thơ Hoa lựu (Trần Đăng Khoa)

Hoa lựu nở rực rỡ, mang trong mình vẻ đẹp giản dị và sức sống mãnh liệt. Bài thơ khắc họa hình ảnh hoa lựu, gợi lên những cảm xúc sâu lắng. Đọc tiếp để cảm nhận những sắc thái tinh tế trong từng câu chữ.

Em trồng cây lựu xanh xanh
Cuốc kêu chưa dứt mà cành đầy hoa
Hoa lựu như lửa lập loè
Nhớ khi em tưới, em che hàng ngày
Nhớ khi mưa lớn, gió lay
Em mang que chống cho cây cứng dần
Trưa nay bỗng thấy ve ngân
Ve ngân trưa nắng, quả dần vàng tươi
Em ăn thấy nó ngọt bùi
Tặng chú bộ đội, chú cười với em

Đêm về đạn chú bắn lên
Đỏ như hoa lựu trên nền trời xanh

1967

Bài thơ hoa lựu khắc họa vẻ đẹp rực rỡ và sức sống mãnh liệt của loài hoa này. Qua đó, tác giả thể hiện tình yêu quê hương và những kỷ niệm gắn bó với tuổi thơ. Sự tinh tế trong ngôn từ đã tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống và thiên nhiên.
Từ khóa:
bài thơ hoa lựu
hoa lựu
bài thơ hoa lựu trần đăng khoa